Thứ Tư, 30 tháng 1, 2013

Sự tích Táo Quân

14 nhận xét:
S ự   t í c h   T á o   Q u â n

Ngày xưa nghe Mẹ kể rằng
Hai ba tháng chạp Táo thăng về trời
Tuổi thơ chỉ thích rong chơi
Mong đưa Ông Táo được xơi bát chè...
Bây giờ tôi được lắng nghe
Chuyện tình của Táo éo le nồng nàn...
Ngày xưa...vào lúc Xuân sang :

Phạm Lang - Thị Nhị rộn ràng đón Xuân
Hân hoan, khôn xiết vui mừng...
Chàng mang cung nỏ vào rừng để săn
Tìm nguồn thực phẩm để ăn
Trong 3 ngày Tết khỏi băng vào rừng
Chàng đi, nàng lại ngập ngừng
Chia tay quyến luyến, rưng rưng lệ buồn
Thoát rồi...con ngựa qua truông
Bóng chàng đã khuất, nỗi buồn còn đây
Trời làm con tạo lá lay
Khiến người xưa cũ lại quay trở về
Nàng như nửa tỉnh, nửa mê
Bao nhiêu kỷ niệm hiện về nơi đây
Giờ sao chàng khổ thế này ?
Không tình cũng nghĩa nỡ nào quay đi
Lâu rồi mới gặp cố tri
Mời vào nhà trước, việc gì tỏ sau
Chuyện trò chưa được bao lâu
Bỗng nghe có tiếng vó câu đến gần
Sợ chồng dị nghị, hiểu lầm
Giục người yêu cũ vào nằm đống rơm
Phạm Lang săn bắn mấy hôm
Được nhiều thú quý mừng rơn trong lòng
Biết rằng vợ mãi ngóng trông
Nôn nao, lo lắng trong lòng không yên
Tặng nàng một món quà riêng
Thỏ quay nóng hổi. Quà riêng của chàng
Lửa rơm ngùn ngụt cháy lan
Đâu hay có một người đang cháy lòng
Thảm thương dưới ngọn lửa hồng
Thị Nhi kinh hãi trong lòng xốn xang
Nguy nàn, không kịp tính toan
Lao vào lửa đỏ mong còn cứu nguy
Lửa kia như đứa vô nghì
Bốc cao hừng hực còn gì thân đâu !
Phạm Lang nào biết cớ sao
Vội lao vào lửa cứu mau vợ mình
Cả 3 cùng chết vì tình
Người đời ca tụng mối tình đẹp sao
Thế là động đến Trời cao
Ngọc Hoàng xá tội, liệt vào Táo Quân
Nhà vua ra sắc phong Thần
Nhân dân thờ cúng mong yên cửa nhà
Thế là tháng chạp 23
Nhà nhà đều tiễn Ông – Bà Táo Quân

- Vupham93 -

Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2013

Khúc giao mùa

4 nhận xét:


KHÚC GIAO MÙA


Nắng thì ít, sương trên cành còn đọng
Những chồi non, bên vạt nắng liêu xiêu
Đấy là Xuân, phảng phất nét yêu kiều
Xuân đã đến, hồn thơ tôi lai láng

Xuân không chỉ mùa xuân đôi ba tháng
Xuân trong ta, khi cánh én bay về
Lúa chín vàng, diều căng gió ven đê
Khói ôm ấp nhà tranh, chiều dần xuống

Xuân đã đến , khi tôi còn luống cuống
Vội tung chăn, ra ngõ tiễn Đông tàn
Gió bấc về, báo hiệu chuyển mùa sang
Mai rụng lá, những chồi non hé nụ

Tôi xa quê, nỗi buồn thân lữ thứ
Đang lắng nghe hối hả bước Xuân về
Chim chuyền cành, ríu rít hót say mê
Đang cảm nhận một mùa Xuân ấm áp

Lòng rộn vui dẫu đời đầy bão táp
Ta lắng nghe khúc hát của Xuân lòng
Tôi thấy em, đôi má thắm thêm hồng
Mắt rực rỡ một màu xuân tươi sáng

Môi mọng đỏ, như quả hồng tháng tám
Tiếng em cười, làm ngây ngất lòng ai
Ta như người vừa cạn chén men cay
Lòng ngây ngất, Xuân đã về rồi nhỉ ?

Xuân là em, em là Xuân ? Ta mải nghĩ
Chưa tìm ra lời giải đáp hài hòa
Xuân về chưa ? Mà rực rỡ muôn hoa ?
Tỏa hương sắc, khoe màu trong nắng mới

Ta lắng nghe mùa Xuân lên tiếng gọi
Gió hiu hiu trên khóm trúc la đà
Nhịp trống lân nghe văng vẳng xa xa
Cùng báo hiệu, khúc giao mùa đã đến

Trời rực rỡ sáng bừng như ngọn nến
Để đón chào những ngày, tháng Tân niên
Khúc giao mùa , ôi tuyệt diệu, thiêng liêng
Ta cảm nhận một mùa Xuân ấm áp

Tiếng chim hót hay là lời em hát
Khúc giao mùa mang âm hưởng
quê hương
Xuân đã về ! Ôi tràn ngập yêu thương
Ta đón nhận khúc giao mùa đầy âm hưởng







Ký ức

Không có nhận xét nào:
Image Hosted by ImageShack.us

Tôi được lớn lên quanh những cây cỏ dại
Mọc ở bờ ao, bờ ruộng....Cả trong vườn
Tuổi thơ tôi, dù cắp sách đến trường
Ngày Hè vẫn gắn liền với dấu chân bò..ngoài bãi
Nhà tôi đó.Sau những cánh đồng trống trải 
Mà chân tôi nghe ran rát lúc nô đùa....
Những vũng sình hôi hám nước...phèn chua,
Mùi hăng hắc của hoa đồng, cỏ dại. 
Những ruộng mía khô queo trong nắng cháy
Thân cong oằn và lá cũng xác xơ.... 
Cái tuổi dại khờ....chưa biết...mộng mơ
Cả bọn trẻ chúng  tôi oằn mình...Cố lớn lên cùng cái nóng,
Chung cái rét và có khi lã người vì đói bụng..... 
Nên khát khao bước ra khỏi lũy tre làng
Và một ngày...cuộc sống....đã sang trang
Tôi đã chọn làm cánh chim di trú, 
Quyết từ giã...ruộng vườn...mẹ-cha lam lũ
Lên Thành đô tìm tri thức cho mình...,
Tôi lại bon chen với cuộc sống thị thành.
Quyết phấn đấu ... không kém xa người bản địa.
Mùi đồng quê, mùi cỏ dại vẫn còn
Như chực chờ có dịp sẽ bùng lên
Ôi ! Cái thành phố đầy xa hoa ...đầy cám dổ
Sao ngột ngạt...làm cho ta khó thở
Con người ta  sao tất bật...ngày đêm
Làm ban ngày....chưa đủ....tối làm thêm
Cứ chạy suốt....Ba mươi ngày...chạy suốt
Chạy đến mức mà đôi khi không biết được
Chạy thế kia...khi mõi gối...sẽ được gì ???!!!
Những lúc mệt nhoài... thèm lắm phút nghĩ suy . 
Tôi muốn tránh xa đất  Sài Gòn...tráng lệ
Tìm góc khuất...yên lành...ta cò thề
Trãi lòng mình...hòa nhập với quê hương
Muốn dạo quanh..ao cá với mảnh vườn...
Được hít thở mùi hương thơm đồng nội
Đêm dần xuống một mình trong góc tối 
Nhìn ánh đèn vàng soi lối khách tha phương
Dòng người tuôn....qua khắp các nẽo đường
Trong góc khuất...tôi vẫn ngồi lặng lẽ
Không phải ...thất tình, hay ôm nỗi sầu buồn tẻ
Tôi ngồi đây. Nghe mùi cỏ dại phía sau vườn....
Đêm chìm dần, lá cỏ đã dẫm sương
Tiếng còi hụ....làm lòng tôi....chợt tỉnh....!!!




XUÂN KHÔNG EM

1 nhận xét:

Xuân không em nên trời se lạnh.
Cánh nhạn buồn nên chẳng biết về đâu..? 
Cây cỏ kém tươi 
Hoa cũng nhạt sắc màu. 
Còn đâu nữa... 
Những dòng thơ xướng – họa 
Em nơi đó với đất - trời, êm ả! 
Anh nơi này,nhỏ lệ khóc đau thương 
Xuân về đây trong cuộc sống vô thường
Anh đón nhận một mùa xuân lặng lẽ 
Xuân không em trời Xuân thêm buồn tẻ 
Vắng em rồi , 
Xuân quạnh quẽ, cô đơn!
Đông năm nay, 
dường như cũng lạnh hơn
Sương giăng lối, 
hay lệ sầu giăng ngập lối ?

              



Họa thơ

Không có nhận xét nào:

Giận & Yêu
Bài Thơ của Kẹo
               Em nói đừng đùa em

               Anh đùa em sẽ giận
               Tình trao anh là thật 
               Nên " hờn " lắm anh ơi !

               Anh chỉ nói một lời
               Là muôn ngàn thương nhớ
               Xua tan cõi mịt mờ
               Trong tim em sầu úa

              Anh đừng đùa "hư" nữa
              Để nỗi nhớ đê mê
              Khi những trận mưa về
              Ngọt ngào câu hò hẹn 

              Lòng em buồn len lén
              Yêu người cứ mênh mông
              Như thuyền nhỏ giữa sông
              Mỏi mòn chờ trông gió

              Em yêu nhiều thế đó 
              Ngốc quá phải không anh ?
              Giữa cơn gió ngọt lành
              Tình em là giông bão

              Ôi trái tim khờ khạo
              Mãi để lòng xôn xao...

Bài Thơ Họa của Vũ


85637f294019c41162e36344249cf355-11.gif picture by CosVnBlog-01
                Anh nói yêu là thật
                Em lại giận anh sao?
                Tình anh, anh đã trao 
                Nên có nhiều nhung nhớ…

                Tại tính anh mắc cở
                Nên chưa nói lời yêu
                Khi vắng nhau…buồn hiu
                Trong con tim sầu úa

                Thôi em đừng giận nữa
                Đêm rơi những giọt sầu
                Những ngày không gặp nhau
                Nghe dâng trào thương nhớ 

                Cũng tại anh mắc cở
                Làm cho em buồn lòng
                Nên nỗi nhớ mênh mông 
                Mỏi mòn chờ trông gió...!


                Anh tỏ lòng rồi đó 
                Em còn giận không em ?
                Hờn giận…càng thương thêm
                Làm đong đầy nỗi nhớ

                Cũng tại anh mắc cở
                Mãi để lòng xôn xao



Kỷ niệm mùa hè

Không có nhận xét nào:




Có một chiều ngang trường nhìn Phượng nở
Thoảng nghe buồn. Ve gọi bạn vang rân
Năm mươi năm. Sao nỗi nhớ chợt gần
Nhớ trường cũ thuở tôi còn mười sáu

Cây già cỗi, qua bao mùa mưa bão
Tên bạn bè…còn in đậm chưa phai
Gió lay cành, từng cánh Phượng bay bay
Hồn ngây ngất như say men tình cũ !

Lá lao xao như bao lời tình tự
Tuổi học trò, bên vạt nắng liêu xiêu
Tuổi hồn nhiên, ươm mộng… ước mơ nhiều
Tình đôi lứa, thẹn thùng giấu kín

Nuôi mộng tưởng một mối tình câm nín
Tiễn em về, tôi chiếc bóng chơi vơi
Em bên mình sao chợt thấy xa xôi
Hoa Phượng nở để rồi hoa rụng xuống

Nhặt trao em sao tay mình luống cuống ?!!!
Tập nhật ký ngày nào cánh Phượng ép vào trong
Em ấp vào tim. Tôi thấy má em hồng
Lòng ngây ngất. Để đêm về mộng mị

Năm mươi năm mãi nhớ cành Phượng vĩ
Nhớ ve sầu vẫn kêu tiếng vang rân
Nỗi nhớ chơi vơi, nỗi nhớ cứ như gần
Cô bạn gái chung trường, nay còn nhớ ?


Trường cũ tình xưa
Trình bày:Thanh Tuyền

Gặp lại nhau, có thẹn thùng mắc cỡ ?
Má có hồng khi nhật ký trao tay
Cánh Phượng hồng, ngày ấy sắc tàn phai
Tình thơ ấy sao vẫn còn in đậm

Vẫn xao xuyến, vẫn nghe lòng chợt ấm
Chiều nay về ta thăm lại trường xưa
Cành phượng hồng vẫn trong gió đong đưa
Sắc vẫn thắm, giọng ve còn trong trẻo…

Ai cũng hiểu, ngày xưa tôi không hiểu
Để mối tình vụng dại… úa tàn phai
Rời quê hương, qua những tháng năm dài
Giờ đã hiểu… chỉ còn hoa phượng đỏ

Gốc Phượng già vẫn bên tôi cuối phố
Giống hệt ngày nào, giống hệt năm xưa
Nhưng chiều nay trời không đổ cơn mưa
Tôi đơn độc, không còn ai bên cạnh

Chiều không mưa mà lòng sao se lạnh
Phượng âm thầm rơi từng cánh bay bay
Về lại sân trường. Tôi nào biết tìm ai
Tên còn đấy, dấu hài xưa vắng bóng


Mưa Hạ

Không có nhận xét nào:



Mưa hạ



Ngày không em ... trời hạ buồn đã khóc(*)
Anh nhớ về kỷ niệm đã rời xa
Cứ trôi theo ngày tháng mãi nhạt nhòa
Và mưa đến ... những cơn mưa đầu hạ


Ngày không em ... trời mưa buồn lạnh giá
Anh nghe lòng bao nỗi nhớ trào dâng
Tình đã xa. Sao nỗi nhớ thêm gần ...?
Ai đưa lối cho em chiều mưa đổ ...?


Ngày không em ... còn in bao nỗi nhớ
Mưa đầu mùa. Em thích ngắm mưa rơi
Mưa hôm nay từng sợi nhớ đầy trời
Sợi thương cũng rối bời trong xa vắng


Ngày không em ... Phố buồn không chút nắng
Lá cũng vàng, tim héo úa đơn côi
Mưa vẫn rơi, mưa giăng kín khung trời
Anh ngồi ngắm, hồn chơi vơi trống trãi


Ngày không em … Mắt buồn như hoang dại
Lời tự tình, anh biết nói cùng ai !?
Em quên chưa ? Kỷ niệm tháng năm dài
Hay kỷ niệm sẽ trở thành quá khứ...


Ngày không em … mang kiếp sầu lữ thứ
Anh lắng lòng, nghe khúc hát tương tư
Hòa hồn vào tiếng gió vi vu ngọn
Mưa vẫn đổ. Từng giọt sầu rơi rụng...


* Thơ bên nhà Kimle, cảm xúc họa lại nhân một chiều mưa đầu mùa .

Thơ

Không có nhận xét nào:



ĐIỀU CÓ THỂ 
HAY KHÔNG CÓ THỂ
Điều có thể hay là không có thể
Tôi đến sớm hay là người đến trể?
Em luôn luôn trong tâm trí của tôi 
Hai đường thẳng kia luôn tồn tại song đôi

Nhưng có một khoảng trống nào len vào giữa
Vẫn hiện hữu mà không hề gõ cửa
Vẫn âm thầm và tốn tại song song
Có nhiều khi tôi phải tự hỏi lòng

Điều có thể hay là không có thể
Tôi đến sớm hay là người đến trể
Xin lỗi em. Còn trăn trở vì em
Em trong tôi, và tôi cũng trong em
Gần gũi lắm, mà sao như xa cách

Anh đắn đo nên em luôn hờn trách
Tôi lạnh lùng . Nên tôi vẫn cô đơn
Tôi lặng im và em mãi trách hờn
Tôi hạnh phúc bởi tình em mang đến

Cảm ơn em, một tình yêu trìu mến
Giờ chỉ còn là khoảng cách, thời gian
Em trong tôi, luôn hạnh phúc ngập tràn
Tôi cũng thế . Luôn ngập tràn hạnh phúc

Em cho tôi tình yêu ngào ngạt nhất
Chỉ còn chờ cơ hội thôi em
Sự đợi chờ làm tình đẹp thêm lên
Anh hứa sẽ làm cho em hạnh phúc

Ý nhạc lời thơ

Không có nhận xét nào:
Trò Chơi

Ngày xưa chơi oẳn tù tì
Anh ra cái kéo bất ngờ ...em thua
Trốn tìm...bên mái hiên chùa,
Cây đa, giếng nước nô đùa bên nhau
Trẻ con, chân sáo, chạy mau
Anh tìm , bắt gặp...cùng nhau tù tì
Em thua, anh vội chạy đi
Bỏ em ở lại phải quỳ...gốc đa
Tìm hoài, tìm mãi không ra
Nên em buồn đứng...khóc òa giữa sân
Anh rời chổ nấp ...ân cần
Vội vàng chạy đến...kết thân, cầu hòa...
Thời gian rồi cũng trôi qua...
Mỗi người khôn lớn....rời xa xóm làng
Hôm về quê cũ. Em sang
Em giờ xinh đẹp...ngỡ ngàng lòng tôi
Trò chơi ngày ấy đâu rồi
Ước gì ta được cùng chơi ...trốn tìm
Tù...tì...anh sẽ đứng im
Để cho em bắt. Khỏi tìm. Anh thua !

,

Thứ Bảy, 12 tháng 1, 2013

NHẠC

Không có nhận xét nào:



Gửi nắng cho em


Anh ở trong này chưa thấy mùa Đông
Nắng vẫn đỏ mận Hồng Đào cuối vụ
Trời Sài Gòn xanh cao như quyến rũ
Thật diệu kỳ là mùa Đông Phương Nam...

Muốn gửi cho em một ít nắng vàng
Thương cái rét của thợ cày, thợ cấy
Nên cứ muốn chia nắng đều ra ngoài ấy
Có tình thương tha thiết ở trong này

Anh hiểu sức vươn của những cành Đào
Qua giá rét vẫn đỏ hoa ngày Tết
Như những cây thông vững vàng trong giá rét
Em hãy làm cây thông xanh nghe em

Khi hai miền cùng vào một vụ chiêm
Hai vựa thóc nặng tình của đất
Cùng vào mùa một niềm vui thống nhất
Hơn lúc nào anh hiểu thấu lòng em...

Gửi nắng cho em. Gửi nắng cho em...
Gửi nắng về, sưởi ấm những bàn tay

P/s:
Anh ở trong này mới chớm Đông
Muốn gửi cho em chút nắng hồng
Gió chẳng chịu mang, mây chẳng giúp
Anh buồn, nghe nỗi nhớ mênh mông !







Thứ Sáu, 11 tháng 1, 2013

Một lần nào cho tôi gặp lại em

Không có nhận xét nào:


                  Một Lần nào cho tôi gặp lại em  
    
                       Nguyễn Hưng trình bày
Một lần nào cho tôi gặp lại em
Đôi môi đó đến nay còn nồng
Một lần nào cho tôi gặp lại em
Rồi thiên thu sẽ là nhung nhớ
Dòng lệ này đưa em đi về đâu ?
Sao không thấy qua đây một lần ?!?
Dòng đời này đưa tôi đi về đâu ?
Những bến bờ, xưa cũ đã mờ...
Ôi mái tóc mây bay xưa còn đâu !
Tiếng nói thơ ngây giờ còn không ?
Em có vui không ? Môi, má còn nồng ?
Tuổi thơ qua mau quá ! Tôi ngỡ như ngày nào
Đôi mắt em như sao. Soi thấu tâm hồn nhau
Giờ đời tôi đã úa. Tay có vui cùng người ?
Tim có nuôi thân tôi ? Đôi mắt quầng thâm rồi !
Một lần nào cho tôi gặp lại em
Nghe em nói, tôi vui một lần
Một lần nào cho tôi gặp lại em
Còn chút tình đốt hết một lần.


  





Chủ Nhật, 6 tháng 1, 2013

Tản mạn đầu năm

4 nhận xét:
54 năm rồi. Tôi ở đây
Trần gian, vui khổ, lệ đong đầy
Nơi tôi ở trọ, không sang mấy
Hạnh phúc nào hơn, bạn đủ đầy

Có lúc tôi buồn, nhưng lại vui
Bạn bè, cổ vũ, động viên tôi
Hiên ngang đứng dậy mà đi tiếp
Mái tóc ngày nao … nhuốm bạc rồi !

Thân tôi ở trọ, chốn trần gian
Cũng có bần hàn, có cao sang ...
Vui thì không thiếu, buồn không ít
Vì có niềm tin, vẫn thấy nhàn

Cảm ơn Cha Mẹ tạo ra con
Chăm sóc, thương yêu … được vuông tròn
Cảm ơn Thầy dạy, cho tri thức
Yêu mến Đồng bào, quý Nước non…

Xuân đến vui rồi Xuân lại đi ...
Ta nghe mát rượi tuổi xuân thì
Dòng nước thời gian còn đọng lại
Gội tóc xanh đời phai nhạt đi

Ta đây ở trọ chốn trần gian
Quy luật tự nhiên, khỏi luận bàn
Hãy sống cùng nhau cho thật tốt
Mất rồi không uổng phí riêng mang …


Các anh em, bạn bè thân mến !

Một năm qua nhanh quá ! 365 ngày qua đi với biết bao thay đổi của không gian, vạn vật và xã hội, có người mất đi, có người lại sinh ra tiếp tục kiếp luân hồi. Cứ thế dòng đời tuôn chảy mãi và mọi người vẫn
SỐNG:


Sống không giận không hờn không oán trách
Sống mỉm cười với thử thách chông gai
Sống vươn lên cho kịp ánh ban mai
Sống chan hòa với những người chung sống
Sống là động mà lòng không xao động
Sống là thương nhưng lòng chẳng vấn vương
Sống hiên ngang danh lợi ta coi thường
Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến


Thứ Năm, 3 tháng 1, 2013

Người chiến sĩ áo trắng

2 nhận xét:

Người

chiến



áo

trắng








Ở nơi đây dẫu không là chiến tuyến
Không đạn bom, không lô cốt, chiến hào …
Ở nơi đây mạch sống cứ dâng trào
Em chiến đấu với tử thần hung ác
Bằng trách nhiệm và niềm tin ủy thác
Của bao người. Vì sự sống thiêng liêng
Chẳng ưu tư và vướng bận ưu phiền
Mọi nỗ lực để khơi mầm sự sống
Em phải đứng dưới ngọn đèn rát bỏng
Căng mắt tìm từng mạch máu, thần kinh
Điều khiển lưỡi dao khéo léo tài tình
Em bóc tách từng khối u, từng vết thương mưng mủ
Những lúc ấy em gạt bỏ bên đời nhiều thứ
Chỉ một lòng vì sự sống mà thôi !
Ai hiểu nỗi nhọc nhằn, vất vả của em tôi ?
Người chiến sĩ lặng thầm màu áo trắng
Nếu tai biến, người nặng lời quở mắng
Biết đâu em cũng dằn vặt nỗi đau
Tôi thấy em trong đôi mắt quầng sâu
Đang lặng lẽ rơi từng dòng lệ nóng
Em khát khao đem tình thương cháy bỏng
Hiến tuổi xuân vì sự sống bao người
Tuổi em giờ đã xấp xỉ bốn mươi
Vẫn lặng lẽ, quẩn quanh bên phòng mổ
Ở ngoài đời người ta có đôi, có chỗ
Còn em tôi vẫn lẻ bóng bên đường
Có chút gì vừa tội, vừa thương
Người chiến sĩ âm thầm, màu áo trắng ...







Vè Khoa X

Không có nhận xét nào:
Vè Khoa X


Nghe vẻ nghe ve
Nghe vè Khoa X
Khoa lớn nhưng ít
Biên chế Khoa này
“Lắm tật, nhiều tài ...”
Khoa này hội tụ
Phải lo nhiều thứ
Khoa trưởng VĂN NÊN
Không thể bỏ quên
Cử nhân THẾ NGỰ
Đa mang nhiều thứ
NGUYỄN THANH HOÀNG
Người hay lo toan
Chính là Chú KIỆT
Tính toán hơn thiệt
Tài chính của Khoa
Chú THÁI nhà ta
Đảm đương công việc
Tình cảm thắm thiết
Bác NGUYỄN VĂN HOA
Lo gần, tính xa
XUÂN CƯỜNG kỹ thuật
Làm việc tích cực
Anh LÊ THANH TRƯỜNG
Tính tình dễ thương
“Bí thư” MINH THẬT
Tính hay “lật đật”
NGUYỄN NGỌC ANH KHOA
Có tật sợ ma
NGỌC THƯƠNG chịu khó
Nhậu hay la ó
Nhưng sợ vợ nhà
Người ấy chính là
Anh chàng THÀNH LỢI
Tính tình xởi lởi
NGỌC PHÚC nhà mình
Người thích tâm tình
Chính là chàng CẤM
Tâm hồn say đắm
Bậc nhất khoa mình
Làm việc nhiệt tình
HUY HOÀNG bác sĩ
Tính tình tỉ mỉ
Bác sĩ THANH TÂM
Nội soi quanh năm
LÊ TÂM đảm nhận
Tạo riêng dấu ấn
LUYNH VŨ nhà mình
Bác sĩ xinh xinh
CẨM NHUNG nhỏ nhắn
Tính hay nói thẳng
CHUNG THỊ ÁNH HỒNG
Không thích lòng vòng
Chị HƯỜNG ta đó
Má hồng, môi đỏ
Tiếp bệnh nhiệt tình
KIM THỦY họ Trình
Tính tình vui vẻ
Làm việc lặng lẽ
Chị LOAN điện tim
Người thích lặng im
Chú HUỲNH CÔNG LỐI
Tính tình hay nói
BỬU LỘC mới về
Vệ sinh bốn bề
Cô TE đảm nhận
Lược qua một bận
Khắp hết Khoa mình
Sơ lược tính tình
Mỗi người một vẻ
Có già, có trẻ
Chung sức, chung lòng
Thầm lặng chiến công
26 người hiệp sức