Thứ Sáu, 28 tháng 12, 2012

Kỷ niệm 2 Năm và 1 Năm

Họp Mặt Ở Long An 16.4.2010 ( Đăng trên nhà Kẹo)

Như đã hẹn rồi


Photobucket

Vì không hẹn trước mà "Gia đình nhỏ trong Plus" được hội tụ nên mọi chuyện diễn ra như một giấc mơ thật đẹp. Kẹo không nghĩ là sẽ được gặp gỡ mọi người vào ngày hôm ấy.... Trong lòng muốn nói nhiều lắm nhưng có lẽ chẳng lời gì có thể diễn tả hết được những cảm xúc của mình . Đây là mấy bài thơ mà mọi người tặng Kẹo, Kẹo xin post lên entry làm kỷ niệm cũng như là một lời cảm ơn chân thành tới các Bác Sỹ trong Bệnh Viện nơi anh Cả (Vũ Phạm 93 ) làm việc đã tham gia buổi họp mặt. Kẹo xin cảm ơn chị nhà Bác Sỹ Hoàng đã đọc cho cả nhóm nghe bài thơ tình lãng mạn của anh chị thời mới yêu, bài thơ về mẹ vô cùng cảm động .... và đặc biệt hơn đã tặng Kẹo hai thiền hoa sen chị tự làm bằng những viên kẹo rất khéo léo cùng với lời chúc phúc của chị. Kẹo thanks & cả sorry nữa một người anh quý mến (bởi trước khi vào máy bay mới nháy máy cho anh mà ko biết anh đang ở cách SG tận trăm cây số) vậy mà anh vẫn kịp tới sân bay đón Kẹo..... (Em sẽ giữ lời hứa với anh là sẽ không nói gì nhiều và không post hình gì cả )

Và qua entry này Kẹo rất muốn gửi lời xin lỗi đến một người ......



Em về

Trên đường bay đầy gió lộng
Quê nhà ơi em đã đến đây rồi
Thành phố Bác một ngày hè nắng cháy
Em gặp bạn bè cách biệt bao năm

Tay bắt mặt mừng lòng rộn rã
Không niềm vui nào khi được cạnh người thân
Nắng quê hương sao mà đẹp trong ngần
Nghe giọt lệ lăn dài trên má

Có tình yêu nào bằng tình yêu giữa đất quê hương

Thơ của Bác Sỹ Hoàng
BVĐKLA


Em về

Thật quá bất ngờ thật rất vui
Một người em gái ở xa xôi
Nhớ quê lại nhớ người anh cả
Vượt dặm đường xa , em đã về

Anh em xa cách lại thêm gần
Vui vẻ bên nhau lại quây quần
Nâng ly cùng chúc ngày tương ngộ
Bạn bè tình thân mãi thêm thân.

Thơ của anh cả Vũ Phạm93
BVĐKLA


Em đi

Khi em rời Việt Nam,
là em để lại sau lưng mình
những người thân mà em từng quen biết
Chiếc máy bay lượn vòng rồi lên thẳng,
hàng tre xanh , ngõ nhỏ mái nhà yêu...
Ở nơi ấy mỗi sáng mỗi chiều
Bà mẹ Việt điệu con lên rẫy
Ở nơi ấy cây thông đứng lặng
Như trầm tư bộ mặt quê hương

Em người gốc Viết sống tha phương
Nơi đất khách khi em còn bé
Đã quen rồi ngựa xe nhung lụa
Nghe bên mình vẫn mãi nhớ quê hương
Em trở về trên những con đường
Niềm đam mê khiến em trở thành nhà nghiên cứu
Về quê hương đất mẹ của em!

Giờ đây chia tay , xin tạm biệt em
Một nửa con người, em trở về nơi em ở
Còn một nữa kia xin gửi lại quê nhà

Thơ của Bác Sỹ Hoàng
BVĐKLA


I am sorry...

Người ơi tăm cá bóng chim
Hoài mong mải miết đi tìm hư vô
Ôi khao khát, hỡi đợi chờ
Để cho hoài niệm vu vơ khóc thầm
Anh ôm một mối tình câm
Em về rồi lại âm thầm em đi
Thế là đôi ngả chia ly
Ngoài tình cháy bỏng gửi gì cho nhau
Không lời giã biệt nửa câu
Phi trường anh ngắm mà sầu đắng mi
Thôi thì em hãy ra đi
Anh ôm một khối tình si quê nhà
......


Hình ọp đây:

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét