S ự t í c h T á o Q u â n
Ngày xưa nghe Mẹ kể rằng
Hai ba tháng chạp Táo thăng về trời
Tuổi thơ chỉ thích rong chơi
Mong đưa Ông Táo được xơi bát chè...
Bây giờ tôi được lắng nghe
Chuyện tình của Táo éo le nồng nàn...
Ngày xưa...vào lúc Xuân sang :
Phạm Lang - Thị Nhị rộn ràng đón Xuân
Hân hoan, khôn xiết vui mừng...
Chàng mang cung nỏ vào rừng để săn
Tìm nguồn thực phẩm để ăn
Trong 3 ngày Tết khỏi băng vào rừng
Chàng đi, nàng lại ngập ngừng
Chia tay quyến luyến, rưng rưng lệ buồn
Thoát rồi...con ngựa qua truông
Bóng chàng đã khuất, nỗi buồn còn đây
Trời làm con tạo lá lay
Khiến người xưa cũ lại quay trở về
Nàng như nửa tỉnh, nửa mê
Bao nhiêu kỷ niệm hiện về nơi đây
Giờ sao chàng khổ thế này ?
Không tình cũng nghĩa nỡ nào quay đi
Lâu rồi mới gặp cố tri
Mời vào nhà trước, việc gì tỏ sau
Chuyện trò chưa được bao lâu
Bỗng nghe có tiếng vó câu đến gần
Sợ chồng dị nghị, hiểu lầm
Giục người yêu cũ vào nằm đống rơm
Phạm Lang săn bắn mấy hôm
Được nhiều thú quý mừng rơn trong lòng
Biết rằng vợ mãi ngóng trông
Nôn nao, lo lắng trong lòng không yên
Tặng nàng một món quà riêng
Thỏ quay nóng hổi. Quà riêng của chàng
Lửa rơm ngùn ngụt cháy lan
Đâu hay có một người đang cháy lòng
Thảm thương dưới ngọn lửa hồng
Thị Nhi kinh hãi trong lòng xốn xang
Nguy nàn, không kịp tính toan
Lao vào lửa đỏ mong còn cứu nguy
Lửa kia như đứa vô nghì
Bốc cao hừng hực còn gì thân đâu !
Phạm Lang nào biết cớ sao
Vội lao vào lửa cứu mau vợ mình
Cả 3 cùng chết vì tình
Người đời ca tụng mối tình đẹp sao
Thế là động đến Trời cao
Ngọc Hoàng xá tội, liệt vào Táo Quân
Nhà vua ra sắc phong Thần
Nhân dân thờ cúng mong yên cửa nhà
Thế là tháng chạp 23
Nhà nhà đều tiễn Ông – Bà Táo Quân
- Vupham93 -