Tôi được lớn lên quanh những cây cỏ dại
Mọc ở bờ ao, bờ ruộng....Cả trong vườn
Tuổi thơ tôi, dù cắp sách đến trường
Ngày Hè vẫn gắn liền với dấu chân bò..ngoài bãi
Nhà tôi đó.Sau những cánh đồng trống trải
Mà chân tôi nghe ran rát lúc nô đùa....
Những vũng sình hôi hám nước...phèn chua,
Mùi hăng hắc của hoa đồng, cỏ dại.
Những ruộng mía khô queo trong nắng cháy
Thân cong oằn và lá cũng xác xơ....
Cái tuổi dại khờ....chưa biết...mộng mơ
Cả bọn trẻ chúng tôi oằn mình...Cố lớn lên cùng cái nóng,
Chung cái rét và có khi lã người vì đói bụng.....
Nên khát khao bước ra khỏi lũy tre làng
Và một ngày...cuộc sống....đã sang trang
Tôi đã chọn làm cánh chim di trú,
Quyết từ giã...ruộng vườn...mẹ-cha lam lũ
Lên Thành đô tìm tri thức cho mình...,
Tôi lại bon chen với cuộc sống thị thành.
Quyết phấn đấu ... không kém xa người bản địa.
Mùi đồng quê, mùi cỏ dại vẫn còn
Như chực chờ có dịp sẽ bùng lên
Ôi ! Cái thành phố đầy xa hoa ...đầy cám dổ
Sao ngột ngạt...làm cho ta khó thở
Con người ta sao tất bật...ngày đêm
Làm ban ngày....chưa đủ....tối làm thêm
Cứ chạy suốt....Ba mươi ngày...chạy suốt
Chạy đến mức mà đôi khi không biết được
Chạy thế kia...khi mõi gối...sẽ được gì ???!!!
Những lúc mệt nhoài... thèm lắm phút nghĩ suy .
Tôi muốn tránh xa đất Sài Gòn...tráng lệ
Tìm góc khuất...yên lành...ta cò thề
Trãi lòng mình...hòa nhập với quê hương
Muốn dạo quanh..ao cá với mảnh vườn...
Được hít thở mùi hương thơm đồng nội
Đêm dần xuống một mình trong góc tối
Nhìn ánh đèn vàng soi lối khách tha phương
Dòng người tuôn....qua khắp các nẽo đường
Trong góc khuất...tôi vẫn ngồi lặng lẽ
Không phải ...thất tình, hay ôm nỗi sầu buồn tẻ
Tôi ngồi đây. Nghe mùi cỏ dại phía sau vườn....
Đêm chìm dần, lá cỏ đã dẫm sương
Tiếng còi hụ....làm lòng tôi....chợt tỉnh....!!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét