Thứ Năm, 3 tháng 1, 2013

Người chiến sĩ áo trắng


Người

chiến



áo

trắng








Ở nơi đây dẫu không là chiến tuyến
Không đạn bom, không lô cốt, chiến hào …
Ở nơi đây mạch sống cứ dâng trào
Em chiến đấu với tử thần hung ác
Bằng trách nhiệm và niềm tin ủy thác
Của bao người. Vì sự sống thiêng liêng
Chẳng ưu tư và vướng bận ưu phiền
Mọi nỗ lực để khơi mầm sự sống
Em phải đứng dưới ngọn đèn rát bỏng
Căng mắt tìm từng mạch máu, thần kinh
Điều khiển lưỡi dao khéo léo tài tình
Em bóc tách từng khối u, từng vết thương mưng mủ
Những lúc ấy em gạt bỏ bên đời nhiều thứ
Chỉ một lòng vì sự sống mà thôi !
Ai hiểu nỗi nhọc nhằn, vất vả của em tôi ?
Người chiến sĩ lặng thầm màu áo trắng
Nếu tai biến, người nặng lời quở mắng
Biết đâu em cũng dằn vặt nỗi đau
Tôi thấy em trong đôi mắt quầng sâu
Đang lặng lẽ rơi từng dòng lệ nóng
Em khát khao đem tình thương cháy bỏng
Hiến tuổi xuân vì sự sống bao người
Tuổi em giờ đã xấp xỉ bốn mươi
Vẫn lặng lẽ, quẩn quanh bên phòng mổ
Ở ngoài đời người ta có đôi, có chỗ
Còn em tôi vẫn lẻ bóng bên đường
Có chút gì vừa tội, vừa thương
Người chiến sĩ âm thầm, màu áo trắng ...







2 nhận xét:

  1. Em xin gửi tới anh những lời chúc mừng tốt đẹp nhất!
    Chúc người "chiến sĩ áo trắng" luôn là niềm tin, niềm an ủi và chỗ dựa vững chắc của mọi người.

    Trả lờiXóa
  2. Anh cảm ơn em nhiều, anh - em mình lại hội ngộ nhau nơi đây, vẫn những dòng thơ quen thuộc, vẫn những tình cảm đong đầy. Mong rằng tình cảm này luôn bền chặt.

    Trả lờiXóa